... và tìm gặp

Mướp năm nay bốn tuổi, đáng yêu như một món quà tuyệt vời của tạo hóa.
Dì Nguyên viết blog cho con để sau này con biết được dì và mọi người trong gia đình đã (và sẽ luôn) yêu con đến dường nào..

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

21/6/2011

Con đã thôi những ngày chỉ biết có màu vẽ, đồ chơi. Giờ đây, trên bàn học của con là sách Tiếng Việt lớp 1, tập viết, tập 100 trang kẻ ô ly, bút chì, gôm, thước..
Bài tập đầu tiên của con là Kẻ nét thẳng đứng, nhưng con - bằng cách nào đó - đã vẽ thành những nét xiên xẹo, không cái nào "đứng thẳng" nổi, nhìn đáng yêu vô cùng. Cô chấm con có 5 điểm thôi, rồi nghĩ sao đó móc thêm thành số 6. Hồi nhỏ dì đi học, 8 điểm đã buồn thúi ruột rồi. Bài tập đầu tiên của con có 6 điểm àh. Nhưng nhằm nhò gì, con viết chưa ngay thì cô chấm 6, ngày nào đó, cháu giỏi giang của dì sẽ viết chữ đẹp thiệt đẹp, làm toán thiệt siêu, mà cũng không phải vì điểm 10 nào cả.
Vì con là cháu dì, vì con sẽ lớn lên, sẽ giỏi theo cách mà con muốn, sẽ trưởng thành, sẽ sống vui vẻ hạnh phúc với một trái tim nhạy cảm..
Khi con bắt đầu học chữ, dì biết con ngoan và ham học. Dì mừng!
Con sẽ thành công, Mướp à.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét